rồi ôm lấy tôi với lời chúc may mắn và lời hẹn gặp lại. Rời nhà Carol với tâm trạng bùi ngùi, một chút chờ mong và hưng phấn, tôi dừng lại quán của Martha, ăn một suất bánh chuối cùng một cốc sữa, ôm lấy Martha với câu chào tạm biệt. Sau đó tôi về nhà, hoàn thành các thủ tục trả nhà và chờ xe đến đón. Thêm một chút bất ngờ, khi cô bé thư ký lại xuất hiện cùng chiếc xe công ty, sau khi giao thùng quà mà hôm qua cô gom lại và đóng.