Tôi nghĩ trong đầu, lắm lúc chết còn sướng hơn sống vất vưởng vậy.
Nó đỡ tôi dậy uống nước, nhưng chỉ mơ hồ thấy nước là uống, nó lại lau miệng cho tôi, tôi cũng vật xuống giường mệt mỏi.
Lúc nó đứng rửa cốc, chẳng biết ma xui quỷ khiến gì, tự dưng tôi lại nhìn thấy hình dáng quen thuộc, bản năng giúp tôi bật dậy, bước đến bên nó, quàng tay ra ôm một vòng thật chặt eo nó ở phía sau.