sổ ở Đồ Sơn không? Nếu em thích thì đến mà ở, tôi trêu nàng. – Nàng lừ mắt nhìn tôi cười ranh mãnh đáp “chỉ được cái…” Tôi bế bé H. A. Đến bên nàng. Cô bé thích thú với cảnh vật phía dưới, tay chỉ xuống, đôi chân nhún nhảy, miệng nói bằng thứ ngôn ngữ trẻ thơ mà chỉ Nguyệt Ánh mới dịch nổi. Nào là người, xe, nhà… mọi thứ đều trở nên nhỏ lại trong mắt bé ở độ cao này. Hôm nay, Nguyệt Ánh mặc áo ngắn tay màu sữa rất hợp với chiếc.