Từ khi nàng đi, tôi lao vào học nhiều hơn. Bên cạnh tôi, nhóc em – Thuý vẫn chăm chỉ việc nhà và quan tâm chăm sóc tôi, có nó trong nhà làm tôi cũng đỡ buồn đi phần nào! Bất quá dù sao tôi cũng đang tuổi thanh niên, sức sống vẫn hừng hực trong người, lại vừa qua một thời gian được nếm trải, giờ tự dưng bị… nhịn nên nhu cầu của cái giống đực nó cứ bức bối, lúc nào cũng ngun ngút trong người. Những cuộc điện thoại hoặc chat video của Hạnh từ Canada về không làm tôi vơi bớt cảm giác nhớ nhung, thèm khát trong tôi…
Tôi ghét nhất cái… cặp mắt gian tà của tôi, ghét luôn cả cái tư tưởng đen như nước cống của tôi, bạn có thể tượng tượng được không? Ví dụ như khi ngồi lãng đãng ở quán cafe quen thuộc ấy. Tiên sư đời! Cái con mẹ chủ quán ấy đã bỏ chồng thì chớ nhìn lại còn dâm vãi, mỗi lần nó bưng cafe ra thể nào tôi cũng phải một vài lần liếc vào cái mu mum múp gồ lên sau lớp quần jean màu sữa nhạt của con mẹ đấy, rồi đến cả mấy con bé phục vụ nữa, đúng là chủ nào tớ đấy! Tụi nó ăn mặc tuy không hở hang nhưng toàn quần mềm áo mỏng. Mà… khốn nạn ở chỗ là cái gì cũng bó, bó sát rạt làm cho cái gì cũng nổi căng ra, nhìn chỉ muốn đè ngửa ra mà… cưỡng…